BẮC KINH, 20/06/2023 /PRNewswire/ — Một bức thư do Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình viết cho cha mình là Tập Trọng Huân (1913-2002) vào năm 2001 đã tiết lộ những lời dạy và cử chỉ của cha ông đã ăn sâu vào quan điểm sống của Tập Cận Bình. Đó là tính cần kiệm, chăm chỉ và tư duy quản lý nhà nước, đặc biệt là triết lý lấy dân làm trung tâm.
Vào 15/10/2001, nhân dịp sinh nhật lần thứ 88 của Tập Trọng Huân, gia đình họ Tập đã có một cuộc đoàn tụ hiếm có. Tập Cận Bình, khi đó là tỉnh trưởng tỉnh Phúc Kiến phía đông Trung Quốc, đã không thể tham dự buổi họp mặt gia đình do bận công việc. Người con trai hối lỗi đã viết một lá thư tỏ lòng biết ơn đến cha mình.
Trong thư, ông đã nói một cách trìu mến về tình cảm nồng đậm của mình dành cho cha mẹ và về nhiều đức tính cao quý mà ông đã học được từ cha mình.
Tập Trọng Huân là một trong những nhà lãnh đạo trung ương thế hệ đầu tiên của Đảng Cộng sản Trung Quốc (CPC). Ông luôn hết mình vì nước, vì dân.
Vào năm 1943, khi trở thành Bí thư Đảng ủy huyện Tuy Đức, tỉnh Thiểm Tây phía tây bắc Trung Quốc, Tập Trọng Huân ngay lập tức yêu cầu các quan chức địa phương phát huy tính khiêm tốn và một lòng phục vụ 520.000 cư dân tại địa phương này.
Khi Tập Trọng Huân đến tỉnh Quảng Đông, miền nam Trung Quốc với vai trò Bí thư Tỉnh ủy năm 1978, ông đã làm việc cả ngày lẫn đêm và đi thăm 23 huyện dưới cái nắng như thiêu như đốt.
Vào 01/10/1999, Tập Trọng Huân, khi đó 86 tuổi, đã chứng kiến một cuộc diễu hành quân sự lớn và một cuộc tuần hành quần chúng trên Quảng trường Thiên An Môn đánh dấu kỷ niệm 50 năm thành lập Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Ông đã trò chuyện thân tình với lãnh đạo Trung ương và nói: “Chúng ta không bao giờ được quên nước là dân, dân là nước”.
Ông Tập Cận Bình viết trong là thư: “Giống như một con trâu chịu thương chịu khó, cha cứ cần mẫn và lặng thầm cống hiến cho người dân Trung Hoa. Những việc làm của cha đã truyền cảm hứng cho con cống hiến cuộc đời mình cho sự nghiệp phục vụ nhân dân để đền đáp tổ quốc huy hoàng và đồng bào”.
Tập Trọng Huân đã phục vụ đất nước trong suốt cuộc đời của mình và truyền thống gia đình tốt đẹp của ông như một tấm gương sáng, một chuẩn mực, một cuốn sách giáo khoa. Như ông đã nói với các con của mình: “Cha không để lại cho con của cải gì ngoài một tiếng thơm.”